Liên kết website

 

Số lượt truy cập
37594562
văn thể mỹ
THẦY VÀ TRÒ

       Nó đã từng là một người có tiền án, tiền sự với thành tích khá nổi cộm. Vài ba lần ngồi bóc lịch, cái ngắn cũng đến hơn một cuốn, cái dài cũng vài chục “con trăng”. Cho nên việc phải đi cai nghiện bắt buộc đối với nó thường như cơm canh rau muống vậy. Gần 10 năm dính vào ma túy, chưa bao giờ nó thấy đầu óc mình tỉnh táo, chưa bao giờ nó thấy cuộc sống mình thảnh thơi và sống có ý nghĩa như bây giờ. Nếu như không được đưa vào Cơ sở cai nghiện ma túy số 3 này thì chắc có lẽ nó không bao giờ nhận ra điều đó. Nếu như không có thầy, cô ở đây tận tình quan tâm chắc có lẽ nó cũng trơ lỳ như những lần lĩnh án khác.

   …Hai chín Tết năm trước, nó được chuyển lên Cơ sở cai nghiện ma túy số 3, và nơi nó về sinh hoạt, học tập là Đội Quản lý - Giáo dục học viên số 5. Một môi trường khá lạ, chưa có bạn bè thân quen lại sắp đến Tết, do đó tâm trạng của nó không có gì là vui vẻ cho lắm. Nhưng nụ cười của thầy Tổ trưởng đã làm nó thấy ấm áp hẳn lên. Thầy nhẹ nhàng hỏi thăm từng người mới, sắp sếp chỗ nằm từng giường cho học viên. Sau khi thu xếp chỗ sinh hoạt ổn định cho cả nhóm, thầy bắt đầu giới thiệu tụi nó cho các thành viên trong tổ để mọi người làm quen với nhau. Thầy phổ biến một số nội quy chung để học viên mới chúng nó được biết. Thầy hướng dẫn chúng nó cách sắp xếp nội vụ gọn gàng trước khi chúng nó tham gia học quân sự hóa.

       (Ảnh minh họa)

       Chiều ba mươi Tết, khi nó vẫn còn ngỡ ngàng trước không khí chuẩn bị năm mới của đơn vị, thầy kêu anh em mới chúng nó cùng chung tay phụ các anh em trong Tổ của nó lau lá, cùng thầy và các bạn thi gói bánh chưng. Thầy nói, anh em dù mới nhập Tổ nhưng đã là một thành viên trong tổ thì mới hay cũ hãy cùng chung tay, thương yêu, đoàn kết trong cuộc thi, cho những ngày Tết có thêm niềm vui nho nhỏ.

        Sau một thời gian, tuy đã ổn định sinh hoạt tại Đội nhưng nó thường suy nghĩ, lo âu về hoàn cảnh gia đình trước khi bị bắt đi cai nghiện. Quá khứ và thực tế làm nó không biết mình phải làm như thế nào. Thấy nó ít nói, vẻ mặt ưu tư, nhiều lần thầy đến bên nó hỏi han tình hình sức khỏe, hoàn cảnh gia đình nó ra sao. Thầy lắng nghe những tâm sự của nó và chia sẻ, động viên cho nó rất nhiều điều. Thầy nói, ai trong đời mà chẳng từng vấp ngã một đôi lần, cái qua trọng là phải tự đứng lên và làm lại, không được chán nản mà thêm sa đà, làm cuộc đời càng bế tắc. Thầy phân tích cho nó thấy những trách nhiệm với bản thân và với gia đình. Nhờ có sự chia sẻ, quan tâm của thầy mà nó thấy mình tìm thấy lối đi cho cuộc sống.

 Mỗi buổi chiều, sau giờ học tập rèn luyện, nó thường ít tham gia thể thao. Thấy vậy, thầy khuyên nó phải vận động nhiều hơn, tham gia các hoạt động thể thao để tăng cường sức khỏe. Trong Tổ, ai biết chơi bóng đá, bóng chuyền thì tham gia cùng Tổ thi đấu với các Tổ khác, còn anh em nào không biết thì tham gia chơi cầu lông, hoặc ra làm cổ động viên cho anh em Tổ mình thi đấu. Cứ mỗi buổi chiều, nếu không bận công việc thầy lại cùng anh em và học viên trong Đội đá banh, hoặc làm trọng tài của trận đấu. Vào Cơ sở 3 này, nó còn được được các thầy đứng ra tổ chức sinh nhật, điều mà từ bé đến giờ nó chưa bao giờ được biết đến. Đó là sinh nhật được tổ chức hàng tháng cho các bạn học viên trong Đội. Và món quà to lớn nhất mà các thầy dành cho chúng nó chính là sự chân tình, mộc mạc mà nó tưởng như không bao giờ cảm nhận được. Ngoài ra, các thầy còn tổ chức các buổi thi văn nghệ hàng tuần, giao lưu thầy trò giữa các Tổ, các Khu/Đội với nhau. Thầy còn tổ chức hội thi tay nghề giỏi làm hàng khuyến mại cho chúng nó tham gia. Tiền công làm được, ngoài việc trang trải trong sinh hoạt hàng ngày, các thầy động viên nó và các bạn biết tích lũy để đến khi tái hòa nhập cộng đồng, có tiền để lo cho bản thân trong những ngày đầu về với xã hội. Nó đã thấy có đứa bạn trước khi hồi gia, rơm rớm nước mắt khi chia tay cùng các thầy. Giọt nước mắt của những con người đã có thời từng chai lỳ với cảm xúc trong trường trại. 

   (Ảnh minh họa)

      Qua một thời gian cai nghiện, nhờ có thầy mà nó thấy mình thay đổi rất nhiều cả trong suy nghĩ và hành động. Bản thân nó đã tìm thấy tiếng nói chung với anh em trong Tổ, Đội. Nó thấy mình tự tin hơn trong giao tiếp cũng như sinh hoạt hàng ngày. Nó biết trân trọng bản thân và có thêm ý chí phấn đấu để sớm tái hòa nhập cộng đồng. Và điều vui hơn khi nó gọi điện về nhà, bố mẹ thấy được sự thay đổi của nó qua lời nói. Khi thăm gặp, nhìn thấy nó mạnh khỏe có sức sống, mẹ nó đã vui mừng đến rơi nước mắt.

Lại một mùa xuân nữa đang đến gần. Mùa xuân mang đến bao điều đổi thay cho đất trời và mùa xuân đến cũng giúp nhiều tâm hồn nảy sinh chồi non của cuộc sống mới. Cảm ơn thầy - những người thầy áo xanh thanh niên xung phong đã cho chúng nó thêm niềm tin và cả sự hy vọng cho mầm xanh cuộc đời này.

Ngọc Mai

CÁC TIN BÀI KHÁC:
Các trang: 1  2  3  4  5  6  7  8  9  10  11  12  13  14  15  16  
Xem tin theo ngày
Trang chủ  Sơ đồ site
       
   LỰC LƯỢNG THANH NIÊN XUNG PHONG THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH                 Người phát ngôn:  Đồng chí: Lê Minh Khoa, Chỉ huy trưởng Lực lượng TNXP TP. Hồ Chí Minh
       Địa chỉ: số 636, đường Võ Văn Kiệt, Phường 1, Quận 5, Thành phố Hồ Chí Minh                    ĐT: (028) 38 249 624; Email: lmkhoa.tnxp@tphcm.gov.vn
       Điện thoại: (028) 38 249 623 – 38 249 624 – Fax: (08) 39 245 211                                                 Đồng chí: Nguyễn Văn Bình, Phó Chỉ huy trưởng Lực lượng TNXP TP. Hồ Chí Minh.
       Website: www.tnxp.hochiminhcity.gov.vn –  Email: tnxp@tphcm.gov.vn                                  ĐT: (028) 38 249 625; Email: nguyenvanbinh.tnxp@tphcm.gov.vn