Liên kết website

 

Số lượt truy cập
37354293
Câu chuyện từ một chiếc lồng đèn

 

       Chuyển qua Khu Quản lý học viên Tân Định được 02 ngày thì Bảo lên phòng làm việc xin được gặp tôi. Nhìn điệu bộ rụt rè, một tay thì gãi đầu, gãi tai, một tay thì cầm một chiếc bịch xốp giấu sau lưng, ấp úng, không nói thành câu, tôi gỡ rối:
       - Ngồi xuống đi bạn, có gì thì nói cô nghe nào? 
       Bảo ngồi xuống, hít một hơi thật sâu rồi lại gãi đầu, cái bịch xốp vẫn giấu dưới gầm bàn. Tôi hỏi:
       - Sao, có gì định “hối lộ” cán bộ à? Đưa lên cô xem là cái gì nào, rồi trình bày cụ thể xem sao, đừng ngại.
       Sau câu gợi ý của tôi, em mạnh dạn trình bày:
       - Dạ đây là cái lồng đèn bằng giấy, em xin được của thầy đội trưởng bên Đội 2 khi em đang còn tham gia lao động gia công lồng đèn khuyến mãi. Em nhờ cô chuyển qua bưu điện cho em trai của em ở ngoài Bắc được không ạ?
       Không để em phải chờ lâu, tôi trả lời:
       - Được, ghi địa chỉ cụ thể cho cô. Mà này, em bao nhiêu tuổi rồi mà còn có em nhỏ vậy? Sao không kêu ba mẹ mua dùm một chiếc lồng đèn đẹp hơn cho em nó thích? Hay để cô mua cho nhé?
 
       Bảo ngước nhìn tôi rồi chậm rãi kể:
       - Em năm nay mới 20 tuổi thôi. Em còn một đứa em trai năm nay mới 14 tuổi, nhà em ở Tiền Hải, Thái Bình, xa lắm cô ạ. Ngày xưa em cũng học rất giỏi, luôn được cả xóm lấy ra làm gương về học tập cho các bạn trong xóm. Như bao người khác, em cũng luôn mơ ước thành kỹ sư, bác sỹ,… nhưng năm em đang học lớp 10 thì bố em đi biển rồi không về nữa. Sau cú sốc ấy, mẹ em suy sụp về tinh thần và sức khỏe. Trước đây cuộc sống của gia đình trông cả vào nghề đi biển của bố em nên khi bố mất đi, mẹ thì không làm việc nặng được, em trai thì còn quá nhỏ nên dù không muốn thì em vẫn phải nghỉ học để phụ mẹ lo kinh tế gia đình. Năm ấy vì chưa đủ tuổi đi làm công nhân nên em theo người hàng xóm vào Sài Gòn đi phụ quán cơm, kiếm tiền lo cho em trai của em ăn học. Ngày đi làm, đêm đi học lớp bổ túc văn hóa, em cũng đã lấy được bằng tốt nghiệp cấp III. Làm việc 03 năm ở quán, ông bà chủ cũng thương và coi em như con cái trong nhà. Em đang có ý định xin đi học nghề để sau này về quê lập nghiệp gần mẹ, gần em nhưng chưa kịp thực hiện ý nguyện thì trong một lần đi dự sinh nhật với anh con trai của ông bà chủ, em bị rủ rê “thử thuốc lắc”. Anh ấy nói, nếu em không cùng chơi, anh ấy sẽ cho nghỉ việc và đuổi khỏi nhà, rồi công an ập đến nên em cùng một số người trong bữa tiệc bị bắt đi cai nghiện.   
       - Vậy không có em thì mẹ và em trai của em sống thế nào?
       - Mẹ em giờ cũng đỡ hơn rồi. Mấy năm nay công ty, xí nghiệp ở quê cũng nhiều, mẹ em xin đi làm công nhân nên cũng đỡ hơn rồi. Mẹ vẫn không biết em đi cai nghiện đâu ạ. Em nói dối mẹ là đi học nghề nên không gửi tiền về được và khi nào được nghỉ thì mới gọi điện về thôi. Em nhờ cô gửi lồng đèn về cho nó vì em đã hứa với nó rồi, nó cũng không bắt mẹ em mua lồng đèn đẹp như những đứa trẻ khác đâu. Nó bảo: “Năm sau em 15 tuổi rồi, sẽ không chơi lồng đèn nữa nên anh mua cho em nốt năm nay nữa thôi”. Dù xấu hay đẹp cứ quà của em gửi là nó thích lắm cô ạ. Em là niềm tin của nó mà, nó chỉ thích quà của chính em thôi nên em không nỡ phiền cô mua đâu ạ, hơn nữa, cô cũng còn có em nhỏ mà.
       - Vậy chuyện học nghề em định thế nào?
       - Dạ em đã học xong nghề May Công nghiệp trước khi chuyển qua đây. Còn 04 tháng nữa thì em về rồi, nếu Quý này được xét giảm thời gian thì cũng sẽ nhanh thôi cô ạ. Em đang luôn cố gắng để được về sớm. Lúc đó, em sẽ xin vào công ty may ở thành phố Thái Bình. Cũng may là em mới chỉ vừa thử một lần, đây cũng là thử thách để em biết “khôn” hơn, không bị người ta dụ dỗ nữa cô ạ. Trung thu này em không về được, nhưng nhất định tết này em sẽ về lo cho mẹ và em trai của em một cái tết tươm tất, vì tiền em làm vẫn còn gửi ông bà chủ được chút ít. Hai bác ấy trước đây là bạn của bố em nên sẽ không xử tệ với em đâu. Lúc vào đây em khai địa chỉ nhà bác nên mẹ em vẫn không biết. Mỗi lần lên thăm con bác ấy, bác ấy cũng cho em ít tiền tiêu vặt. Mà cô ghi dùm em địa chỉ người gửi ở Sài Gòn cô nhé, không mất được đâu cô ạ. Em không muốn gây thất vọng cho mẹ và em của em nên mong cô giúp đỡ.
       Tôi nhận chiếc lồng đèn trên tay em, mở thử công tắc đèn, chiếc lồng đèn giấy phát ra những ánh sáng xanh, đỏ lấp lánh, lấp lánh như ánh mắt của “đứa trẻ” hai mươi tuổi trong bộ dạng “ông cụ non” đang đứng trước mặt tôi. Nhìn vào mắt em, tôi như thấy hình ảnh cả hai anh em đang vui cười tíu tít bên chiếc lồng đèn, Trung thu đang đến thật gần và ấm áp.  

Nguyệt Tiệp

 

CÁC TIN BÀI KHÁC:
Các trang: 12  13  14  15  16  17  18  19  20  21  22  23  24  25  26  27  28  29  30  31  32  33  34  35  36  37  38  39  40  41  42  43  44  45  46  47  48  49  50  51  52  53  54  55  56  57  58  59  60  61  62  
Xem tin theo ngày
Trang chủ  Sơ đồ site
       
   LỰC LƯỢNG THANH NIÊN XUNG PHONG THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH                 Người phát ngôn:  Đồng chí: Lê Minh Khoa, Chỉ huy trưởng Lực lượng TNXP TP. Hồ Chí Minh
       Địa chỉ: số 636, đường Võ Văn Kiệt, Phường 1, Quận 5, Thành phố Hồ Chí Minh                    ĐT: (028) 38 249 624; Email: lmkhoa.tnxp@tphcm.gov.vn
       Điện thoại: (028) 38 249 623 – 38 249 624 – Fax: (08) 39 245 211                                                 Đồng chí: Nguyễn Văn Bình, Phó Chỉ huy trưởng Lực lượng TNXP TP. Hồ Chí Minh.
       Website: www.tnxp.hochiminhcity.gov.vn –  Email: tnxp@tphcm.gov.vn                                  ĐT: (028) 38 249 625; Email: nguyenvanbinh.tnxp@tphcm.gov.vn